99 bông hồng và 1000 chiếc lá
Buổi chiều nắng gắt nhanh chóng dịu lại bởi cơn mưa. Vị trà thanh mát quyện với lớp kem sữa trắng mịn tan trong cổ họng nhẹ nhàng. Tâm đã đợi Thanh suốt mấy tiếng buổi chiều, đã uống hết 2 cốc trà sữa mà vẫn chưa thấy bóng dáng người đâu. Nhìn xung quanh, Tân thấy ai cũng có đôi có cặp, những cậu chuyện loáng thoáng chứa đựng bao bí mật và niềm vui an lành. Bất giác cúi đầu tủi thân đến lạ. Tâm nghĩ về cơn mưa đầu tiên trong mùa Hè, cả về sự kì lạ của con người. Người ta cứ nói thích mưa, cần mưa sau bao ngày nắng hạn, vậy mà khi mưa đổ xuống thật, người ta lại tìm cách né tránh nó. Như bật chiếc ô lên ngăn cách. Như khoác lên mình chiếc áo mưa bùng nhùng. Hay như Tâm bây giờ, trốn bay trốn biến vào cửa hàng tiện lợi kín bưng. Thế thì gọi là thích sao được. Thích là phải hết lòng bất chấp. Đi bộ dưới trời mưa, hòa làm 1 với nó. Đạp xe dưới trời mưa, bình tĩnh cảm nhận những mát lành. Mở lòng, chân thành, chấp nhận hết mọi khả năng bị ướt mưa cảm lạnh. Như vậy mới gọi là thích. Th