Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 9, 2017

mùa cây lá đỏ.

Hình ảnh
1. Năm tôi mười ba tuổi, gia đình tôi chuyển nhà vào mùa hè, tôi bắt đầu học ở một ngôi trường mới. Trường tổ chức một buổi dã ngoại lên núi. Lớp tôi và vài ba lớp khác được chọn đi chung vì có thành tích học tập tốt. Mỗi lớp đi một chuyến xe buýt riêng biệt, lớp tôi đến cuối cùng nên cắm trại muộn và chọn được địa điểm không mấy tốt đẹp. Trong khi cả lớp đang hì hục cắm trại, thầy giáo phân công tôi và Huy đi lấy nước ở một khúc suối gần đó về cho các bạn rửa tay sau khi cắm trại xong. Tôi và Huy đi cùng mấy bạn lớp bên nữa, loay hoay tìm mãi vẫn không tìm thấy con suối nào thì Huy đang đứng tán chuyện cùng với mấy cô bạn lớp bên cười đùa vui vẻ để mặc tôi tự tìm. Tôi bực bội quá bỏ đi trước, để mấy người cứ lụi hụi bám theo sau quên béng việc cần làm.  Lát sau, trời nắng gắt lên tới đỉnh mới tìm thấy con suối. Mấy người kia vội chạy lại, mặt

[review] tớ có một nỗi buồn mang tên cậu.

Hình ảnh
"Tớ có một nỗi buồn mang tên cậu" là một cuốn sách do thương hiệu Người Trẻ Việt xuất bản. Không mang theo những cảm xúc hồ hởi vui tươi, đa phần những tản văn trong cuốn sách này kể về những nỗi buồn gom nhặt thời thanh xuân. Có thể là những tiếc nuối, đau thương, vấn vương về một mối tình đã cũ mãi không nguôi. Mình nhỏ bé, làm sao giữ được trái tim người ta. Cái ngày mà chúng ta yêu nhau,bầu trời đã từng rất xanh. Những cảm xúc ngày ấy, thật đặc biệt, thật hạnh phúc mà sau này có đi tìm cũng chẳng được. Thật kì lạ là những ngày ấy có những điều chẳng thể nói lên lời. Có những niềm vui bé bỏng về một người luôn tin tưởng, yêu thương và thấu hiểu ta nhưng lại không tới tận cùng. Người ta nói, thanh xuân là những đau thương. Cho dù có chôn vùi, có tìm cách nào đi chăng nữa, người ta vẫn chẳng thể nào quên. Yêu thương chưa bao giờ là trọn vẹn cả. Bằng những cảm xúc chân thật ấy, Hà Yên đã viết lên những cảm xúc khiến chúng ta cảm thấy trái tim mình đang đồng cảm v

định luật bánh bơ.

Hình ảnh
1. Minh và An quen nhau trong một tình huống dở khóc dở cười. Một lần nọ, trong chương trình truyền hình "trường teen" của VTV7  đưa ra chủ đề "Học sinh lớp chuyên Toán thường thông minh hơn học sinh lớp chuyên Văn". Hai bên trường của An và Minh vinh dự được mời tham gia chương trình đó. Thân làm học sinh đứng nhất nhì bảng điểm lớp chuyên toán của trường, Minh được trường cử đi thi cuộc thi này và được cả lớp chuyên Toán vốn toàn con trai tuy có IQ cao nhưng toàn lười học ủng hộ không ngớt. Lớp chuyên Văn trường An cũng không thu kém gì, đều phụ thuộc vào cô bạn học giỏi Văn đi thi toàn viết văn năm sáu trang giấy một bài Văn. Hai bên thực sự là rất cân sức nên ai nấy đều hồi hộp dõi theo trên tivi. Ngày chương trình lên sóng. Minh và An từ tốn bước lên trên bục thi, vốn học hai trường khác nhau nên cả hai đều nhìn nhau cười mà không hề nghĩ chuyện to tát gì sắp xảy ra. Ban đầu hai người bắt tay và giới thiệu về lí lịch bản thân. Hai người bắt đầu vào việc tra